NGƯỜI NỮ
Thí dụ chuyện nhẹ thôi.
Tôi nói cái này là mấy bà, mấy cô nổi điên lên nè, không có nói đến chuyện đọa nha. Khoan nói chuyện đọa ghê lắm. Trùng, dế, sâu, dòi, ong bướm là quá ghê. Chỉ nói mang thân nữ, khi mà bị nghiệp mà mang thân nữ rồi đó, cơ hội mà làm nam rất khó. Mà nó vấn đề là rất là khoa học chứ không có gì mờ ám. Rất khó là sao? Mang thân nữ vì hình hài sinh học của người nữ nó buộc họ phải đánh vật với những cảm xúc, với tâm trạng rất là nữ. Rất là nữ. Thí dụ:
- Thích làm đẹp,
- Hay sợ xấu,
Rồi mang hình hài của người nữ là thích làm Mẹ, thích làm vợ, và khi thích làm Mẹ đó là phải làm vợ, làm người tình, mà muốn làm Mẹ, làm người tình, muốn làm vợ phải sao? Phải có nhan sắc. Mà nhan sắc các vị biết mà, người có nhan sắc ít hơn người không có nhan sắc. Tuổi tác đối với người nữ nó tàn nhẫn. Thế là từ cái chỗ gia tài của mình chỉ có nhan sắc thôi, cuộc đời đa phần nằm trên nhan sắc. Thế là sao ta? Ăn là cái tập trung hình thức.
Rồi thứ hai, chính vì những thứ mình có đó, nó có một nền tảng quá mong manh, cho nên nó rất là dễ mất. Mà chính vì quá dễ mất, cho nên cái khả năng ghen tuôn của mình cực lớn. Tức là bên cạnh chuyện mà ăn rồi phải vật lộn phấn son, mỹ phẩm, áo quần, chưng diện, chúng ta phải thường xuyên sống cái tâm ganh tỵ, âu lo.
Mà trong Chú-giải nói rất rõ, anh Ganh tỵ, Ghen tuông ảnh nằm ở đâu thì anh Bủn xỉn nằm kế bên. Bởi vì Bủn xỉn với Ganh tị nó là một cặp trời sinh.
- Hôn trầm - Thụy miên là một cặp.
- Ganh tị - Bủn xỉn là một cặp .
- Dục ái - Sân hận đó là một cặp.
- Buồn - Vui là một cặp.
- Sướng - Khổ là một cặp.
- Tàm - Úy là một cặp.
- Thân kiến - Hoài nghi nó là một cặp.
Đấy. Nhớ nha.
Cho nên bây giờ không nói đọa, chỉ nói cõi người, mình mang thân người mà mang thân nữ là mình thấy thoát không nổi. Bởi vì mang hình hài nữ là hiếm lắm luôn. Hiếm người nào mà ý thức được là vùng thoát ra khỏi thân phận nữ. Khi có thân phận nữ rồi là mình sống hết mình, sống tận tuyệt với cái hình hài đó, với cái thân phận đó.
Và chúng ta nhớ chính cái thích ghét của mình, nó mới dẫn đến cái hướng hành động. Và chính cái hướng hành động đó nó mới đưa mình về một không gian vật lý và không gian tâm lý tương ứng. Không gian vật lý là gì? Là mình ở trong cái nhà đó, trong cái xứ sở đó, trong cái đất nước đó, trong cái gia đình đó, trong cái xóm làng đó, trong cái điều kiện thời tiết, thổ nhưỡng, khí hậu đó, đó gọi là không gian vật lý.
Còn không gian tâm lý là sao? Là anh ở trong thân phận hình này đó, cái tâm tư, cái cảm xúc của anh nó phải tương ứng với cái môi trường sống, nó tương ứng với cái tiền nghiệp nào mà đã đưa anh về đó. Nhớ cái đó. Cái đó quan trọng lắm luôn vậy đó. Có nghĩa là bây giờ mỗi giờ mình hãy kiểm soát mình thích, mình ghét cái gì? Chính cái thích ghét đó đó, nó đưa mình về một cảnh giới, mà ở cảnh giới đó đó, chúng ta lại tiếp tục được đẩy về phía trước, đẩy về phía trước, đẩy về lâu lắm mới có một người biết đứng chững lại để mà quan sát, và chọn một hướng đẹp, hướng đúng, giữa ngã ba đời, ngã ba lòng. Ngã ba đời nó đi ra từ ngã ba lòng. Mà chính ngã ba lòng nó tạo ra ngã ba đời. Mà có mấy ai trong chúng ta biết hiểu được chuyện đó?
"Ma đưa lối quỷ đưa đường,
Cứ tìm những chốn đoạn trường mà đi".
Trước ngã ba lòng và ngã ba đời đó khó lắm.
Con nít nó có thói quen kỳ, nó có tất, đưa nó một đôi tất là nó phải mang trật. Người lớn mình cũng vậy. Cứ đưa chùm chìa khóa, một chùm hơi nhiều, chỉ cần đưa 3 chìa thôi, lúc nào cũng là đút trật. Lạ lắm.
Khuynh hướng mình thì vậy đó. Cứ đưa 3 chìa đó, chỉ trừ ra mình có đánh dấu thì thôi, chứ mà nếu không đánh dấu là cái khuynh hướng mà tính theo toán học, xác suất trật rất cao. Cái possibility rất cao. Cao lắm luôn. Thì con nít cũng vậy. Nít nó mang tất lúc nào nó cũng mang trật. Mấy cái này nó mang tính rất là vật lý. Nhưng mà qua tới về mặt tâm lý.
Trong vòng luân hồi chúng ta luôn có khuynh hướng chọn cái ngỏ chết để mà đi. Vì sao? Là vì đó là Vô Minh nó đẩy đi mà, chúng ta cứ đi theo bị tác động bởi cái thích và ghét. Thay vì nhìn vấn đề từ khía cạnh Bản Thể, chúng ta khoái đánh giá vấn đề từ khía cạnh Hiện Tượng. Rồi thay vì nhìn mọi thứ như nó là, thì chúng ta lại có khuynh hướng nhìn mọi thứ như mình muốn.
Comments